Template Tin Tức Mới Nhất

Hiển thị các bài đăng có nhãn SIMPLE+. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn SIMPLE+. Hiển thị tất cả bài đăng
Em không muốn làm bạn với một người đã từng làm tổn thương mình.
Anh biết không, anh từng là niềm tự hào của em với chúng bạn của mình, anh từng là niềm kiêu hãnh của em với những đồng nghiệp chung công ty. Anh từng là châm ngôn sống của em, từng mang lại cho em những hạnh phúc không có bất cứ một ai có thể làm được trước đó. Em đã từng được sống trong những giây phút cứ ngỡ mình là công chúa, là nữ hoàng, em từng được sống trong những giây phút cứ ngỡ mình là người quan trọng nhất trong cuộc sống của anh, em tưởng rằng anh không thể sống nếu thiếu em.

 Em ở những ngày tháng ấy được cưng chiều nâng niu hơn bao giờ hết, anh có thể vì em mà bỏ công bỏ việc chạy đến chỉ để đưa em đi ăn món em thích, anh có thể vì em mà dầm mưa hàng giờ để chạy thật nhanh về với em, anh có thể bên em khi em buồn, làm bờ vai khi em khóc, làm cái bao cát khi em nổi giận em trút hết lên anh. Anh hiểu không, anh đã từng là cả bầu trời, là niềm kiêu hãnh trong lòng em, bạn bè em đều nói rằng em có phước khi quen anh. Anh hết lòng nhường nhịn, hết lòng chiều chuộng em vì anh nói em buồn anh cũng buồn như thế. Anh cho em tràn ngập trong những cảm xúc được yêu thương, được trân trọng. Em từng nghĩ mình sẽ chẳng thể yêu ai ngoài anh, cũng như chẳng thể tìm được ai tốt hơn anh. Mình cứ thế cùng nhau bước qua ngày này tháng nọ bên nhau vui vẻ như thế.

em không muốn làm bạn với anh

Anh ơi, cuộc đời vốn trớ trêu thế sao, người bên mình rồi cũng xa mình, người hứa với mình sẽ cùng nhau mãi mãi cũng đành đoạn chia tay mình. Ngày em phát hiện ra anh trở về với người cũ em như chết lặng, thì ra những điều mà anh làm trước đây cho em chỉ là phù du thôi sao? Hóa ra trước đây em chỉ người thay thế, chỉ là người đến sau mà anh đùng để khỏa lấp hình bóng của chị ấy trong tim. Anh à! tình yêu của em không thể để xoay chuyển được anh sao? Những cố gắng của anh để mang lại cho em hạnh phúc đều là giả dối thôi sao?


  
Anh buông lời chia tay và nói rằng mình không thể quên được người yêu cũ, anh xin lỗi trong sự trong sự bất lực, trầm ngâm nhìn em. Anh nói muốn chúng ta dù không còn yêu nhau, dù bây giờ chia tay nhưng anh không muốn mình là người xa lạ, anh không muốn mình cắt đứt mọi thứ với nhau, anh muốn mình làm bạn với nhau như lúc chưa yêu em. Em chỉ cười rồi quay mặt bước đi. Anh ơi, anh xem em là gì mà nói muốn làm bạn với em, đừng tham lam như vậy, không yêu là không yêu, em không bao giờ cho phép mình làm bạn với người đã đi qua cuộc đời mình với nhiều tổn thương. Anh tốt nhất nên đi thật xa vì em bây giờ đến nhìn cũng chẳng muốn nhìn anh thêm nữa, em chẳng muốn mình có can dự gì với nhau nữa, em không muốn gặp lại một người đã phản bội mình.

Mình chẳng nên làm bạn của nhau anh à! Mình còn gì tốt đẹp trong nhau mà giữ gìn, mình còn gì phải trân trọng một tình yêu đã vỡ ấy, một mối quan hệ kết thúc vì một người rời đi. Em chỉ muốn giữ lại những kỉ niệm tốt đẹp khi xưa và không muốn bị anh làm vấy bẩn nó. Anh hãy đi đến nơi nào anh muốn, yêu người nào anh thích, cuộc sống của mình chẳng còn liên quan gì đến nhau, đừng cố va vào nhau thêm nữa, đừng vì cảm thấy có lỗi mà muốn làm bạn với em, em không cần đâu anh.

Tố Uyên
Đọc tiếp »
Dám từ bỏ một điều gì đó khi nó chẳng còn mang lại cho bạn sự hứng thú, bạn chẳng còn cảm thấy hạnh phúc khi đồng hành cùng nó nữa, hãy mạnh dạn từ bỏ!

Hãy từ bỏ một công việc mà công việc ấy chẳng còn mang lại niềm vui. Bạn biết không, bạn sống nửa ngày với công việc ấy, thử nghĩ xem bạn phải sống với một công việc mình không yêu thích, bạn không hề cảm thấy vui vẻ khi làm việc. Nếu một công việc không thể mang lại cho bạn niềm cảm hứng thì bạn làm sao có thể phấn đấu vì nó, làm sao có thể phát triển nó, hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao. Bạn sẽ chỉ làm việc một cách mệt mỏi, một cách chán chường, bạn làm mọi thứ chỉ vì đồng lương hàng tháng, bạn chỉ muốn hoàn thành xong công việc, làm việc một cách đối phó, bạn không muốn cố gắng vì nó. Mỗi khi tan làm là lòng bạn lại nhẹ nhàng như trút được gánh nặng, một công việc mà lúc nào bạn cũng chỉ muốn thoát ra khỏi nó thì làm sao có thể sống với nó một cách trọn vẹn được?

Đừng bao giờ ngại thay đổi, đừng bao giờ vì một lý do nào đó, vì bạn sợ phải bắt đầu lại, vì bạn sợ rằng mình sẽ chẳng tìm được công việc khác, vì bạn ngại những khó khăn, lạ lẫm phía trước khi bạn đã quá quen với môi trường này. Đừng gồng mình mà chịu đựng nữa, bạn nghĩ rằng sức chịu đựng của mình được bao lâu? Một công việc chẳng thể mang lại cho mình niềm vui, mình chẳng còn muốn cố gắng vì nó nữa thì tại sao lại buộc mình vào nó? Hãy thay đổi, hãy từ bỏ đi, đó là điều bạn nên làm để tốt cho cuộc sống sau này của mình, cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra. Bạn sẽ tìm được một việc làm mà mình thích, chỉ vì sợ hãi, vì hèn nhát mà chính bạn đã bỏ qua hết những cơ hội của mình.
  
thay đổi

Đọc tiếp »
Em đừng giấu bản thân mình nữa, đừng mãi chỉ chịu đựng một mình. Em hãy nói anh nghe về những điều em giấu. Em giấu gì đằng sau đôi mắt đượm buồn ấy, những nụ cười cứ thưa dần vô hồn, ẩn hiện sau khóe mi đầy sầu muộn. Em đã từng cười đáng yêu như thế, cớ sao lại chọn ưu tư cho bản thân? Điều gì đã biến em từ một cô bé luôn vui vẻ, lạc quan lại trở thành một cô gái muộn phiền hiện rõ trên khuôn mặt.

Anh biết hết về những đêm cô đơn, em cuộn mình nằm trong chiếc chăn nhỏ, với vài bản tình ca mà không sao chìm vào giấc ngủ. Em cứ thế thao thức, trằn trọc qua từng canh, trong tâm trí hiện về biết bao suy nghĩ, những rối bời không thể nào tháo gỡ được, những đau lòng ở quá khứ, những tổn thương, kiềm nén ở hiện tại, những hỗn độn và mơ hồ ở tương lai. Em cứ thế mặc cho bản thân mình ngụp lặn trong những xơ xác đó mà không sao thoát ra được. Anh bất lực nhìn em như vậy, chẳng thể giúp được gì em, hãy nói anh nghe, anh phải làm sao với những nỗi buồn của em?

điều em lựa chọn
Đọc tiếp »
Tình yêu có hạn sử dụng là có thật. Đó là khi cả hai chẳng còn thiết tha để cùng nhau cố gắng, chẳng còn đủ hứng thú, đủ hạnh phúc, thú vị khi ở bên nhau. Cả hai người trong lòng đã nguội lạnh, chẳng còn những nồng nhiệt dành cho nhau khi mới yêu, chẳng còn những quan tâm đến cảm xúc của đối phương, thậm chí cảm thấy phiền phức vì những cảm xúc ấy. Họ chẳng còn muốn vì nhau mà vun đắp cho chuyện tình này nữa. Yêu nhau là mong muốn cho nhau được hạnh phúc, vì người kia mà có thể hi sinh tất cả, làm mọi điều chỉ mong họ được bình yên, mang lại tương lai tươi sáng cho họ. Nên một tình yêu nguội lạnh là một tình yêu mà cả hai người cho rằng tương lai của đối phương chẳng còn can dự gì đến mình cả.

Khi còn yêu, sự giận dỗi, hờn ghen của người yêu, bạn cảm thấy đó là nét dễ thương. Khi người yêu nũng nịu, làm mình làm mẩy vô cớ thì bạn cảm thấy đó là sự đáng yêu. Bạn chúc họ ngủ ngon, bạn quan tâm đến từng bữa ăn giấc ngủ của họ, bạn không muốn họ phải buồn, phải chờ đợi quá lâu. Mỗi giây mỗi phút bạn đều muốn gặp người ấy, cảm thấy nhớ người ấy. Chỉ vì một cuộc điện thoại, hay một tin nhắn, bạn có thể vui cả ngày, hoặc bỏ hết tất cả mà đến bên họ. Nhưng khi hết yêu thì những hờn ghen, giận hờn ấy bạn lại cho rằng đó là vô cớ, người ấy không thấu hiểu, thông cảm cho bạn. Khi hết yêu thì những lần người quấy bạn, muốn bạn quan tâm, bạn lại cho rằng đó là phiền phức, là rắc rối, bạn cảm thấy mệt mỏi vì nó. Nói chung tình yêu nó phiền phức lắm, mối quan hệ đó phức tạp lắm. Khi yêu thì người mình yêu làm gì mình cũng có thể thoải mái, cảm thấy vui vẻ còn khi không yêu thì dù một hành động nhỏ của người ấy, ta cũng cảm thấy chán nản, bất mãn.
   
tình yêu cũng có hạn sử dụng

Đọc tiếp »
Cuộc sống này công bằng lắm, bạn đừng mãi chìm đắm vào những mất mát, những nỗi buồn; chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết; chuyện gì rồi cũng có giá của nó, chẳng có gì là cho không cũng chẳng có gì là tốt hơn, lợi hơn hay đáng hơn. Chỉ là mình hợp hơn hay không. Khi bạn mất đi một điều gì đó, đừng buồn, không phải bạn không đáng để sở hữu nó, chỉ là bạn xứng đáng có những thứ tốt hơn, tuyệt vời hơn. Nên đừng mãi trách mình khi một ai đó, một điều gì đó mà từng là tất cả với mình rời bỏ mình mà đi. Bạn không hề có lỗi, bạn cũng chẳng có tội tình gì, bạn đã cố gắng hết sức mình thì chẳng có gì phải hối tiếc.

Đừng bao giờ nghĩ rằng cuộc đời này bất công, bạn cảm thấy mình bất hạnh khi mọi người xung quanh mình có được hạnh phúc còn mình thì không. Khi có thể vượt qua giông bão, thì đó chính là lúc bạn trưởng thành, bạn mạnh mẽ hơn. Ngược lại, nếu không qua được, bạn buộc phải dừng lại, hay mọi việc không theo ý mình, mọi thứ từ bỏ mình mà đi thì hãy tin rằng vẫn còn một cơ hội thứ hai. Chẳng có gì là sự kết thúc. Chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết của nó bằng cách này hay cách khác. Kết thúc để bắt đầu một điều mới mẻ nào đó, một cánh cửa đóng lại để mở ra những cánh cửa khác tốt hơn. Sự kết thúc thực sự chính là chấp nhận thất bại.

Đọc tiếp »
Có những người họ thật sự lạ lắm. Họ cho rằng mình có cái quyền bước ra bước vào cuộc đời của một người khác. Họ nghĩ rằng mình là ai? Mình có quyền gì mà làm tổn thương trái tim một người hết lần này đến lần khác. Tìm được nhau đã là khó khăn rồi, rung động với nhau, yêu nhau đã là duyên phận, bên cạnh nhau lại càng khó hơn. Đã không thể yêu nhau, nâng niu nhau thì tại sao lại làm tổn thương nhau như vậy, nếu đã không thể cùng nhau đi hết đoạn đường thì đừng tuyệt tình mà xóa bỏ những gì tốt đẹp nhất trong nhau.

Anh đến bên em với trái tim rực lửa, anh dùng hết tất cả tâm sức, thời gian, tình cảm của mình để chinh phục em. Em từ thờ ơ, từ lạnh nhạt trở nên dần rung động, em cảm mến cái cách anh dịu dàng, ân cần bảo vệ em, em yêu cái cách anh hết lòng quan tâm, chăm sóc em. Anh luôn có mặt mỗi khi em cần dù bất cứ đâu, bất cứ thời gian nào, anh luôn mang lại cho em sự an toàn, sự chiều chuộng mà em cứ nghĩ mình là quan trọng nhất. Rồi tình cảm trong em lớn dần, thì lạ thay tình cảm trong anh nhạt dần. Anh bắt đầu lạnh nhạt, thờ ơ với em, anh bắt đầu trễ hẹn, bắt đầu để em chờ lâu, cho em đứng giữ phố một mình còn mình thì vui say bên bạn bè. Những tin nhắn chúc ngủ ngon thưa dần, em chẳng còn thấy ánh mắt cưng chiều ấy nhìn em, những cuộc gọi cũng thưa dần, anh quên mất việc hỏi em hôm nay ra sao, em ăn trưa với những gì, anh thậm chí còn chẳng bận tâm hôm nay em vui buồn thế nào nữa.

trái tim mạnh mẽ
Đọc tiếp »
Bạn biết điều gì đáng sợ nhất trong tình yêu không? Đó là bạn yêu nồng nhiệt một người nhưng người ấy dửng dưng vô tâm với bạn. Khi bạn luôn cuồng nhiệt, luôn chờ để được cho đi thì người ấy lại xem những điều ấy là hiển nhiên, là đáng được nhận, họ vô tâm thờ ơ với chính tình yêu của mình. Bạn có thể tha thứ, thông cảm cho đôi lần họ vô tâm, có thể vì họ vô tình, họ lỡ quên một ngày kỷ niệm của hai người, họ vì cuốn vào công việc căng thẳng mà lỡ quên chúc bạn ngủ ngon, quên hỏi bạn ăn cơm chưa. Có thể đôi lần được như vậy, vì đàn ông họ cũng hơi vô ý trong những điều ấy, bạn có thể hiểu được. Nhưng một người luôn để bạn chờ đợi, luôn lỡ hẹn với bạn, bạn không biết mình đã trôi qua bao nhiêu ngày kỷ niệm một cách lãng quên, không một lời chúc, bạn không thể đếm được số lần anh ta cho bạn leo cây, anh ta nói bận vì công việc, vì bạn bè xung quanh mình. Bạn nên xem lại mối quan hệ ấy dù bạn có yêu người đàn ông đó như thế nào đi nữa.

yêu một người vô tâm
Đọc tiếp »
Đàn ông luôn cho rằng phụ nữ thật khó hiểu, họ quá tham lam. Đàn ông cảm thấy mệt mỏi bất lực khi phải chạy theo những cảm xúc thất thường của phụ nữ. Họ không biết phụ nữ cần gì muốn gì. Khi nhắn tin quá dài thì lại bỉu môi rằng anh ấy sến sẫm, văn vẻ, chắc là một người rất lắt léo, dẻo miệng. Khi nhắn những tin nhắn ngắn gọn, xúc tích thì cho rằng đàn ông không quan tâm, cộc cằn, thay lòng đổi dạ, không còn muốn yêu thương, chiều chuộng nữa. Khi người đàn ông thường quan tâm đến những chuyện thường ngày xung quanh người phụ nữ thì nói rằng họ nhiều chuyện, hay can thiệp quá sâu vào chuyện của bản thân, không cho họ có khoảng không gian riêng, không để họ tự do, không hiểu phụ nữ. Còn khi đàn ông không quan tâm thì nói rằng anh ấy thờ ơ, vô tâm, không biết ghen chắc là hết yêu mình, không còn quan tâm đến mình nữa chắc là có người khác trong lòng rồi, không còn muốn bên cạnh mình nữa, anh ấy thay đổi rồi.

trái tim người phụ nữ

Đọc tiếp »
Em liệu có buồn khi phải yêu một người như anh? Chẳng giàu có như bạn trai cũ của em, chẳng địa vị, tiền tài danh vọng như những người đang theo đuổi em, chẳng lời ong mật bay bổng, hay những lời tỏ tình lãng mạn, những câu nói ngọt ngào với em, anh chẳng thể nào bóng bẩy, hào nhoáng mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy cả về vật chất lẫn tinh thần. Anh chẳng có gì hơn họ cả, họ có thể dẫn em đi ăn những bữa ăn sang trọng, mua cho em những món đồ đắt tiền, dẫn em đi du lịch khắp nơi trên thế giới, còn anh thì không, anh không thể trao em những thứ đó. Vì anh nghèo, anh chỉ là một người đàn ông bình thường, anh còn phải lo cho bố mẹ ở quê, một mình anh ở thành phố này bương trải cuộc sống, anh còn phải gồng lưng kiếm tiền để gia đình có những ngày tháng tươi sáng hơn. Em có buồn không?

Em có tủi thân khi yêu một người như anh? Anh không thể hoàn toàn dành hết thời gian cho em, anh không thể bên cạnh em mọi lúc mọi nơi, không thể luôn theo sát bảo vệ em, chăm sóc em, dỗ dành em, anh không thể làm những thứ mà người ta có thể làm cho em. Vì anh phải kiếm tiền, bố mẹ chỉ trong cậy vào anh thôi, anh phải làm việc, phải cật lực lao động để lo cho tương lai của mình và của gia đình và cả tương lai của chúng mình sau này. Vì anh không muốn em sau này phải sống trong nghèo khổ, sống trong tủi thân, trách phận, anh không muốn em phải dè dặt sau này từng hạt cơm bát thóc, nên anh bây giờ cần phải cố gắng thật nhiều, cố gắng gấp trăm ngàn lần để những người anh yêu thương không phải chịu khổ. Em biết không, thời gian của anh một ngày rất ngắn ngủi, anh ước có thể dài ra để anh chia một phần thời gian ấy để quan tâm em.



Có những hôm anh làm việc đến kiệt sức, khi nghĩ rằng mình cần gọi điện thoại hỏi thăm em, khi tự nhiên anh nhớ em da diết thì khi ấy em đã ngủ rồi, anh lại lủi thủi tiếp tục làm việc. Vì anh cứ như thế nên chẳng thể bên cạnh em, dành hết thời gian cho em như những người con trai khác; họ chiều chuộng em, họ luôn bên cạnh em quan tâm, bảo vệ em, họ biết được rằng hôm nay liệu em vui hay buồn, còn anh với danh nghĩa một người bạn trai mà chẳng biết được rằng bây giờ em đang trải qua những cảm xúc gì. Nhiều lúc anh thấy mình bất lực thật sự, anh muốn mình có thể làm điều gì đó cho em nhưng anh chỉ có thể trao cho em tình cảm chân thành này thôi. Em liệu có hối hận khi trao trái tim cho một người như anh?

em có buồn khi yêu anh

Đọc tiếp »
Mở mắt dậy, quay sang nhìn đồng hồ đã 6 giờ sáng, nó hớt hải nhảy vội xuống giường đánh răng rửa mặt, nhét tạm ổ bánh mì cùng chai nước trái cây rồi lao ra đường vì sợ đi làm muộn. Nó luôn là đứa thức khuya nhất phòng 308 này nhưng lại là đứa luôn dậy sớm nhất phòng. Đêm qua, nó còn cố thức thật khuya để làm xong bản báo cáo công việc cho ngày mai thì sáng nay dậy đã phải cắm đầu chạy để kịp đến trường dự tiết thuyết trình cho kịp giờ.

6 giờ sáng, không khí buổi sớm của Đà Nẵng thật dịu mát, mới ngày hôm qua thôi trời còn nóng như đổ lửa, cái nắng chói chang hắt cả xuống đường đ để làm những con người lành tính nhất, hiền lành nhất cũng phải phát cáu vì nóng nực, nay cái nắng đã dịu bớt đi phần nào nhờ những cơn mưa rào không báo trước, cơn mưa này qua như "cơn mưa vàng" đầu mùa cho thành phố, nơi mà diện tích dành cho cây cối càng bị thu hẹp, trông đâu ra xa cũng chỉ toàn là những tòa nhà cao ốc sáng lóa này, nơi chỉ có khói bụi từ khí thải ô tô, xe máy và mùi người. Cơn mưa mang đi hết bao nỗi lo toan của không biết bao nhiêu con người ngoài kia, đem lại khởi đầu cho một ngày mới đầy hứng khởi. Xa xa, không khí còn lất phất những hạt mưa ca đầu ngày trong ánh bình minh, nắng không đđể làm nó phải khoác thêm lớp áo ngoài nhưng đ để làm đôi mi của nó chốc chốc chớp mi liên hồi vì chăm chú ngắm nhìn. Nắng nhảy múa trên từng những thanh sắt, nắng chiếu lên từng chiếc "vảy rồng" trên chiếc cầu được xem là biểu tượng của thành phố Đà Nẵng - thành phố của những chiếc cầu. Đã không biết bao lần nó đi qua nơi đây mà hôm nay nó mới nhận ra rằng Đà Nẵng lại đp đến như vậy.  

Còn nhớ, năm ngoái ngày này ở quê trời cũng mưa nhiều như thế vậy. Tháng 6 ướt giọt mưa ngâu, đến qua tiết trời tháng 7 bạt màu cơn mưa. Mưa rơi mưa rơi càng lúc càng nặng hạt như nước mắt của người con gái xa người yêu đã lâu, nay gặp lại bao nỗi niềm ùa về không cách nào có thể ngăn dònglệ tuôn rơi được. Trách ai thì trách cái anh Ngưu Lang, trách cái nàng Chức Nữ cũng vì chữ "tình" mà trễ nải, không chăm lo công việc của mình, để Ngọc Hoàng Thượng Đế bắt tội phải xa nhau, người đầu sông Ngân kẻ lại cuối dòng. May sao, Ngọc Hoàng thương tình cho họ một ơn huệ mỗi năm được gặp lại nhau một lần vào đêm rằm mùng 7 tháng 7 âm lịch hàng năm. Tương truyền, khi tiễn biệt nhau, Ngưu Lang và Chức Nữ khóc sướt mướt nhiều đến mức nước mắt họ rớt xuống trần gian mà hóa thành những cơn mưa và người dưới trần gian họ gọi đó là "mưa ngâu". Mà kể ra, hai người này cũng kỳ, cái tháng nào không khóc, khóc ở cái vụ lúa cho ra bông, sao không khóc vào dịp khác cho nông dân đỡ khổ lại khóc vào dịp này, làm lần nào đi ra đường người nó cũng ướt đẫm vì nước. Ừ phải rồi... cũng những ngày mưa như thế...

một chiều mưa nhớ anh
Đọc tiếp »
Khi đã đi đến từng tuổi này, em không hiểu sao mình là thích được tận hưởng sự cô đơn, em lại thích cảm giác một mình. Em của những ngày tháng trước ở những năm đôi mươi mới lớn, luôn muốn tìm kiếm cho mình một tình yêu đẹp như phim, luôn ganh tị khi nhìn người khác hạnh phúc, tay trong tay vai kề vai còn em phải lủi thủi một mình. Em muốn tìm một người có thể chăm sóc em khi em ốm, nuông chiều những cảm xúc thất thường trong em, người ấy có thể bên em khi em buồn, chia sẻ niềm vui với em, có thể chở em dạo vòng quanh thành phố vào một ngày đẹp trời nào đó.

Em ở tuổi đó luôn khao khát một người như vậy, một tình yêu lung linh như vậy. Em luôn than thở với bạn bè về chuyện cô đơn một mình, đùa vui với chúng bạn rằng mai mối cho mình. Nhưng em bây giờ không như thế nữa, khi có thể tự mình đi qua hết những ngày tháng đó, tự mình vui, tự mình buồn, tự mình an ủi mình, tự vỗ về bản thân, tự lau nước mắt, tự chữa lành vết thương của mình, khi em có thể tự nấu cháo ăn khi bệnh, tự mua thuốc cho mình, tự mình đi dạo, tự mình làm hết tất thảy những điều đó, khi em có thể tự yêu chính bản thân mình thì em lại thích cảm giác cô đơn như bây giờ.

em của bây giờ rất ổn

Đọc tiếp »
Em nghĩ sao nếu yêu một người đã có vợ? Em à! Tại sao phải làm khổ mình như vậy, em đủ trẻ, đủ thanh xuân, đủ nhan sắc, đủ điều kiện để bắt đầu một mối quan hệ nào khác mà không phải là người đã chung chăn gối cùng người khác. Em xứng đáng có được hạnh phúc trọn vẹn, tại sao lại va vào một người như anh? Em à! Tuổi xuân của người con gái sẽ trôi qua nhanh thôi, em không tiếc khi mình đã phung phí quá nhiều vào một chuyện tình chẳng thể đi đến đâu? Anh ấy có thể là người thành đạt, có thể là người khiến mọi người khác ngưỡng mộ nhưng em à, dù sao đó cũng là người đã có vợ, là người đã làm cha của những đứa con. Em có thể yêu mến anh ấy, một cảm giác thán phục, ngưỡng mộ vì anh tài giỏi nhưng em không thể trao hết trái tim mình cho người như vậy được.

người thứ ba

Đọc tiếp »

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *