Template Tin Tức Mới Nhất

Cô và anh quen nhau trong một chuyến đi thực tế về miền núi, anh với cô là người tri kỉ thật sự, anh hiểu hết những gì cô nghĩ, anh thấu hết mọi tâm sự của cô, anh luôn mang lại cho cô những điều cô cần mà không một người đàn ông nào có thể làm được. Nhưng sau cùng anh không mang lại cho cô sự rung động. Anh theo đuổi cô hết lần này đến lần khác khiến cô cảm thấy có lỗi, cô muốn rời xa anh vì không muốn mang lại quá nhiều tổn thương cho anh sau quá nhiều từ chối. Và anh nhận ra điều đó, anh dần trở thành người thương, luôn đi đằng sau âm thầm dõi theo cô, âm thầm bảo vệ cô mà không cần tiến về phía trước. Anh hiểu rằng chỉ có như vậy mình mới có thể bên cạnh cô một cách mãi mãi mà không sợ vụt cô khỏi tầm tay.

Rồi cô chia tay bạn trai của mình sau 2 năm quen nhau. Anh là người chứng kiến hết chuyện tình của hai người, từ ngày cô vui mừng báo với anh rằng cô cảm nắng một anh chàng ở công ty. Từ việc chàng trai ấy trông thế nào, ngọt ngào ra sao, lãng mạn thế nào anh đều tường tận dù chưa một lần gặp người ấy. Anh chứng kiến ngày cô vỡ òa hạnh phúc thao thức cả đêm vì được người ấy tỏ tình. Giọng cô nói nghẹn ngào trong điện thoại “Giờ em biết thế nào là yêu rồi”, rồi họ hẹn hò ra sao, cãi nhau thế nào, giận hờn điều gì cô luôn tìm anh là người tâm sự, là người có trút hết tâm tư không một chút vướng bận.
  
tình yêu bình yên

Anh vẫn nhớ như in ngày hôm đó, một ngày trời không chút nắng, cũng chẳng mưa, cô chỉ nhắn cho anh một tin vỏn vẹn “Em chia tay rồi”. Anh chạy xuống nhà thì thấy cô đứng trước cổng với ánh mắt vô hồn, cô thấy anh thì bao nhiêu nước mắt chực trào ra, cô òa khóc như một đứa trẻ. Người phản bội cô để theo một người mới mà chua chát thay đó lại là đồng nghiệp của cô. Cô thất vọng, cô mất niềm tin vào tình yêu. Từ đó, anh là bờ vai để cô dựa vào lúc gục ngã, anh nhận ra rằng anh không thể đứng yên nhìn cô đau khổ được nữa, anh nhận ra rằng muốn cô hạnh phúc chi bằng anh là người mang lại hạnh phúc cho cô. Anh không muốn dõi theo phía sau cô mà bất lực chẳng làm gì cả.



Họ cứ thế rong rủi qua những tháng ngày, rồi cô đồng ý làm người yêu anh. Cô cảm nhận được sự chân thành của cô, cô nhận ra ở bên anh cô cảm thấy bình yên, cảm giác an toàn và không vướng bận điều gì. Cô cười như một đứa trẻ khi bên anh, vòng tay anh ấm áp, trái tim anh như tường tận hết nghĩ suy của cô. 

Anh không lãng mạn cũng chẳng cầu kì, chỉ quan tâm chăm sóc cô bằng hành động. Khi cô bệnh anh nghĩ làm chăm sóc cô, khi cô giận anh cuống cuồng lên dỗ dành cô. Khi bên anh, cô mới cảm nhận rằng mình thật sự được nâng niu và giá trị của mình trong lòng một người khác. Cô nhận ra rằng tình yêu không cần cầu kì, phô trương chỉ cần tâm hồn đồng điệu, thấu hiểu lẫn nhau vậy là đủ rồi. Anh đã mang lại cho cô một tình yêu dịu êm, một tình yêu rất khác mà ở đó cô thấy mình an toàn, an nhiên không bận tâm điều gì. Anh hi sinh mọi thứ cho cô, cùng cô vun đắp mối quan hệ này. Chưa bao giờ cô cảm nhận được tình yêu của anh lại mãnh liệt như vậy. Cô thấy mình may mắn và cần trân trọng yêu thương anh nhiều hơn nữa.

Tố Uyên



***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *