Template Tin Tức Mới Nhất

Anh ơi, mình hãy cứ yêu nhau một cách nhẹ nhàng, bình yên thôi anh nhé! Em vẫn còn nhớ như in lần đầu tiên chúng mình gặp nhau, anh đi cùng đám bạn em, được chúng nó giới thiệu là bạn học đại học. Lần đầu tiên, chúng mình chạm phải ánh mắt của nhau, anh với em lúc đó chỉ là một người xa lạ, chẳng có chút ấn tượng gì, với lại tính em không quen bắt chuyện với người lạ, không hay vồ vã nên mình cả một buổi đi chơi chẳng nói với nhau tiếng nào. Rồi bọn mình gặp nhau nhiều hơn qua những lần đi chơi cả nhóm, anh với em lúc này được xem là một người bạn bình thường. Mình bắt đầu thoải mái với nhau hơn, em bắt đầu nói chuyện với anh nhiều hơn. Không ngờ bọn mình có nhiều sở thích, điểm chung phết, từ chuyện thích ăn cay, hay không thích những chỗ quá đông người, từ thể loại nhạc mình thường nghe về việc bọn mình đều sống thiên về tình cảm, nội tâm. Hình ảnh của anh trong em khởi sáng dần, dần trở nên tốt đẹp hơn. Rồi chẳng biết bao giờ anh như một là làn gió thơm ngát, dịu dàng len lỏi vào tim em khiến em cảm thấy mình yêu đời hơn, em cảm thấy cuộc đời có ý nghĩa hơn.

mình yêu nhau bình yên thôi anh nhé

Bọn mình vẫn trên danh nghĩa bạn bè có chút thân hơn, rồi những cuộc đi chơi riêng, những buổi xem phim ở rạp lúc rảnh hay những lần rủ nhau đi dạo đường sách. Em cảm thấy càng ngày càng gần gũi với nhau, giác quan của một người con gái cho em biết được rằng anh cũng thích em rồi, chỉ là trong hai chúng ta chẳng ai nói ra. Anh quan tâm em từng chút một, chạy đến trường đưa áo mưa khi em mắc mưa, mua thuốc cho em khi em bệnh hay đơn giản chọc em cười khi em buồn chán. Anh cứ thế bên cạnh nghe em tâm sự, nghe em giải bày những bức bối trong người. Anh không hề cho em lời khuyên, anh không hề bắt em phải làm thế này thế nọ mà anh chỉ đơn giản ngồi im lặng nghe em nói.


Em còn nhớ ngày anh tỏ tình với em, chiều hôm đó em học xong, anh nhắn tin nói phim anh thích hôm nay công chiếu, bọn mình cùng đi xem. Anh đến đón em như bao lần khác, nhưng hôm nay anh khác lắm, anh có bồn chồn không yên, anh cứ ngập ngừng như muốn nói điều gì đó. Mình ngồi trong rạp xem phim cùng nhau, bỗng anh đưa tay qua nắm lấy tay, tay anh nóng hổi, run run, rồi anh ghé vào tai em thì thầm “Anh yêu em, làm bạn gái anh nhé!”. Em lúc đó như đóng băng, em không biết phải xử lý thế nào, em cứ đơ người ra. Phim thì tiếp tục chiếu mà em chẳng nghe lọt câu nào cả, xung quanh chỉ toàn là câu nói của anh. Rồi em nghĩ đến lúc em nên cho anh câu trả lời rõ ràng. Em siết chặt tay anh thay cho câu đồng ý.

Có đôi khi mình cãi nhau, em giận hờn anh nhưng em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ buông tay anh, em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hết yêu anh. Anh biết không, em muốn yêu anh dài lâu như thế, bền vững như thế.

Anh à! Em không muốn một tình yêu quá ồn ào phô trương, em không muốn một tình yêu long trời lở đất, cuồng quay như sóng xô, rực cháy như lửa đốt. Em không hề muốn chuyện tình mình như vậy, anh biết không, cái gì rực cháy quá dễ lụi tàn. Em muốn mình cứ bên cạnh nhau như thế, yêu nhau nhẹ nhàng như thế, cùng nắm tay nhau đi qua những năm tháng đẹp đẽ, cùng nhau tô vẽ tình yêu mình một cách cẩn thận, tỉ mỉ như vậy.

  Tố Uyên

***BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM***

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã đóng góp nhận xét vào bài viết!

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *