Template Tin Tức Mới Nhất

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình yêu. Hiển thị tất cả bài đăng
Khi đã đi đến từng tuổi này, em không hiểu sao mình là thích được tận hưởng sự cô đơn, em lại thích cảm giác một mình. Em của những ngày tháng trước ở những năm đôi mươi mới lớn, luôn muốn tìm kiếm cho mình một tình yêu đẹp như phim, luôn ganh tị khi nhìn người khác hạnh phúc, tay trong tay vai kề vai còn em phải lủi thủi một mình. Em muốn tìm một người có thể chăm sóc em khi em ốm, nuông chiều những cảm xúc thất thường trong em, người ấy có thể bên em khi em buồn, chia sẻ niềm vui với em, có thể chở em dạo vòng quanh thành phố vào một ngày đẹp trời nào đó.

Em ở tuổi đó luôn khao khát một người như vậy, một tình yêu lung linh như vậy. Em luôn than thở với bạn bè về chuyện cô đơn một mình, đùa vui với chúng bạn rằng mai mối cho mình. Nhưng em bây giờ không như thế nữa, khi có thể tự mình đi qua hết những ngày tháng đó, tự mình vui, tự mình buồn, tự mình an ủi mình, tự vỗ về bản thân, tự lau nước mắt, tự chữa lành vết thương của mình, khi em có thể tự nấu cháo ăn khi bệnh, tự mua thuốc cho mình, tự mình đi dạo, tự mình làm hết tất thảy những điều đó, khi em có thể tự yêu chính bản thân mình thì em lại thích cảm giác cô đơn như bây giờ.

em của bây giờ rất ổn

Đọc tiếp »
Em nghĩ sao nếu yêu một người đã có vợ? Em à! Tại sao phải làm khổ mình như vậy, em đủ trẻ, đủ thanh xuân, đủ nhan sắc, đủ điều kiện để bắt đầu một mối quan hệ nào khác mà không phải là người đã chung chăn gối cùng người khác. Em xứng đáng có được hạnh phúc trọn vẹn, tại sao lại va vào một người như anh? Em à! Tuổi xuân của người con gái sẽ trôi qua nhanh thôi, em không tiếc khi mình đã phung phí quá nhiều vào một chuyện tình chẳng thể đi đến đâu? Anh ấy có thể là người thành đạt, có thể là người khiến mọi người khác ngưỡng mộ nhưng em à, dù sao đó cũng là người đã có vợ, là người đã làm cha của những đứa con. Em có thể yêu mến anh ấy, một cảm giác thán phục, ngưỡng mộ vì anh tài giỏi nhưng em không thể trao hết trái tim mình cho người như vậy được.

người thứ ba

Đọc tiếp »
Tình yêu là một trong những mối quan hệ mà con người ta cố chấp nhất, chấp nhất nhất và kiên định nhất. Vì bản thân mỗi người gặp được nhau đã khó, thích nhau có cảm tình với nhau lại càng khó hơn nhưng quan trọng hơn là để đi được với nhau một quãng đường dài đó là điều thật sự không dễ dàng. Nó cần ở hai người những sự thông cảm thấu hiểu, nhường nhịn nhau, không thể cả hai người đều muốn chiến thắng, đều lấn lướt nhau thì sẽ không bền vững, nó cần ở cả hai những sự chia sẻ, tin tưởng, cùng nhau vun đắp hạnh phúc, vì tình yêu sẽ chết nếu chỉ một người vun còn người kia lại xới lên. Mà những người đã lao vào tình yêu thường mắc kẹt trong ấy không thể nào thoát ra được, họ mù quáng, cố chấp với tình yêu của mình. Họ không muốn buông tay người mình yên dù là cách này hay cách khác, dù thật sự đó chỉ còn là sự đổ vỡ.

kết thúc một cuộc tình

Đọc tiếp »
Bản thân mình thấy thất bại nhất là khi nào? Là khi mình chỉ có thể đứng bên ngoài cuộc sống của một người nào đó mà lúc nào mình cũng quan tâm, cũng muốn biết về những điều xung quanh cuộc sống của người ấy, ngay cả khi cả hai chẳng còn thuộc về nhau nữa. Sao bản thân em lại thất bại như thế này. Bọn mình chia tay vì một vài lý do nào đó, người ta nói rằng chia tay là vì hết yêu chứ chẳng có lý do nào cả, chẳng có vì đâu do đâu dẫn đến chuyện mình không còn bên nhau nhưng chuyện tình mình lại khác.

Bọn mình chia tay nhưng em vẫn còn yêu, chỉ là em để lòng tự tôn của mình một phút nào đó vượt qua khỏi những tình cảm của chúng mình, không phải em không còn yêu anh, không phải em muốn xa anh, chỉ là em làm mình làm mẩy, em muốn anh vỗ về xuống nước với em nhưng em không biết được rằng khi điều đó xảy ra quá nhiều, nó khiến anh cảm thấy mệt mỏi phiền phức, khiến anh cảm thấy mình không được nhận lại yêu thương mà chỉ có thể trao đi mà thôi. Tình yêu là tình cảm mà phải có cả cho và nhận, có thể em sai khi đã khiến anh nghĩ rằng mình không được yêu thương, có thể em sai khi trong chuyện tình mình mà luôn cho rằng mình phải thắng anh, hơn anh. Tình cảm mà cả hai người đều muốn hơn thua nhau thì không thể nào lâu bền được. Có thể em sai rồi. Anh mệt mỏi khi phải chịu đựng người có tính khí như em, anh chán nản khi cứ phải đuổi theo một điều gì đó trong khi đáng lẽ anh cũng được nhận lại, anh cảm thấy buồn phiền khi em quá trẻ con, không bao giờ chịu thấu hiểu, thông cảm cho anh. Anh cảm thấy kiệt sức khi cứ chạy theo em, vỗ về em trong khi nhiều lúc rõ ràng chuyện đó rất nhỏ nhặt, rõ ràng anh chẳng làm gì sai cả.


Rồi như giọt nước tràn ly, sự chịu đựng của anh cũng đến một giới hạn nào đó, khi nó vượt quá tình cảm anh dành cho em thì anh sẽ cảm thấy đó không còn là nuông chiều yêu thương em mà đó là phiền phức, là rắc rối, là những điều anh chẳng còn cảm xúc gì nữa. Em không hề thấu những cảm xúc hỗn độn trong lòng anh, em cứ thế mà tiếp tục thể hiện cái tôi của mình, em cứ thế mà dung túng cho bản thân, em nghĩ rằng mình đáng nhận được những điều ấy, đó là điều hiển nhiên em cứ dựa dẫm vào anh như thế. Em vẫn tiếp tục nuôi lớn niềm kiêu hãnh của mình, hơn thua với anh dù chỉ là những chuyện nhỏ nhặt nhất.



Những lần anh nhận sai thưa dần, những lần anh xuống nước, nhường nhịn em nó chẳng còn thể hiện sự yêu chiều của anh, mà nó thể hiện sự bất lực, sự bất cần, anh chẳng muốn bận tâm quá nhiều về những điều xung quanh em nữa. Anh bắt đầu im lặng, những sự im lặng đáng sợ mà anh dành cho những vô lý của em. Em dần nhận ra rằng mình chẳng còn vui  trước những điều vô cớ mà mình thắng anh, em chẳng còn thấy kiêu hãnh khi mình hơn thua được anh. Em hiểu rằng có sự thay đổi nào đó trong ánh mắt của anh sau những lần mình cãi nhau, những lần em vô cớ, nó trở nên lạnh nhạt, vô hồn. Anh từ bỏ việc làm cho em vui, quan tâm đến những cảm xúc của em.

Mình chia tay nhau như một điều tất yếu khi mối quan hệ chẳng còn giữ lửa được cho nhau, anh nhận ra mình quá khác nhau, em quá trẻ con, trong khi anh trưởng thành, anh cần người phụ nữ bên cạnh chia sẽ, thấu hiểu anh cả trong công việc lẫn cuộc sống chứ không phải đứa trẻ mà khi anh đi làm mệt mỏi trở về còn phải dỗ dành. Anh cần người nâng khăn sửa túi chứ không phải người anh phải nhúng nhường quá nhiều vì những điều vô cớ. Và rồi em trở thành người thất bại đứng ngoài cuộc sống của anh mãi mãi.

Tố Uyên
Đọc tiếp »
Em biết điều đó sẽ rất xấu hổ, sẽ rất thất bại nhưng khi mình không bên nhau nữa em giữ thói quen hay vào trang cá nhân của anh để xem cuộc sống của anh bây giờ ra sao, anh sống có tốt không khi không có em bên cạnh, anh và người ấy liệu có đang hạnh phúc, yêu thương nhau hay không? Hay anh lại chia tay chị và đến với một người mới sau cả em cả chị. Em chỉ có thể đứng ngoài mà nhìn cuộc sống của anh, cuộc sống ấy đã từng có hình bóng của em, từng có vị trí của em ở một nơi nào đó. Bây giờ trong trang cá nhân của anh, một dấu vết về em cũng chẳng còn, như thể chúng ta là những người xa lạ chẳng hề quen biết nhau chứ nói chi yêu nhau một thời gian dài như vậy. Em đứng ngoài nhìn xem anh có hạnh phúc không? Người mới của anh liệu hơn em không hay thua kém em về mọi mặt? Em đã từng ích kỷ, nhỏ nhen như vậy, so sánh mình với người mới của anh, nếu họ thua kém em, công việc cũng chẳng được tốt như em hay đơn giản là họ thấp hơn em thì đó cũng là lý do để em an ủi bản thân mình vui, tự tạo niềm vui của mình bằng những gì nhỏ nhặt bên cạnh cuộc sống của anh.


Đọc tiếp »
Tôi có một cô bạn, cô ấy chạc tuổi tôi, đồng nghiệp chung công ty. Một người con gái hoạt bát, nhanh nhẹn, rất cá tính và cũng kì quặc. Cô cũng yêu một người đàn ông rồi cũng chia tay như bao chuyện tình dang dở khác bằng cách này hoặc cách khác. Cô ấy có thói quen rất lạ thường vào facebook của bạn trai cũ để xem cuộc sống của anh ấy như thế nào, không phải là vì cô ấy muốn biết anh có sống tốt hay không mà chúc phúc cho anh, nếu như vậy tôi đã chẳng nói làm gì, đằng này cô ấy vào để soi để tăm tia cuộc sống mới của anh bạn trai ấy khi thiếu vắng bóng hình cô. Cô muốn xem anh bây giờ sống như thế nào, có tốt hay không và cô sẽ hả hê mà vui khi thấy người bạn gái mới của anh không xinh đẹp như mình, không tài giỏi như mình, chỉ là một cô gái bình thường thôi. Cô cảm thấy rất sung sướng vì cho rằng anh ta sẽ chẳng tìm được người nào tốt hơn cô, bỏ lỡ cô là chuyện sai lầm nhất trong cuộc đời anh ta.



Tôi ngạc nhiên khi thấy cô cười hí hửng chỉ vào hình bạn gái mới của anh ấy “Này cậu xem, có đẹp gì hơn mình đâu, còn thấp hơn mình nữa, để xem hạnh phúc được bao lâu”. Tôi nhìn bức hình một cách khó hiểu, tôi hỏi lại “Còn nếu cậu thấy anh ta có người yêu mới tốt hơn, đẹp hơn cậu, cao hơn cậu, công việc tốt hơn cậu thì cậu sẽ nghĩ như thế nào?”. Cô ấy nhìn tôi đứng hình, ánh mắt khó hiểu không sao nói được, cô chối bỏ mọi điều phi lý như vậy có thể xảy ra vì cô cho rằng chỉ có cô mới thật sự là người xứng đáng với anh. Tôi cười nhìn cô rồi bước đến bàn làm việc của mình.


Đọc tiếp »
Em là một cô gái trẻ, đẹp, yếu đuối và rất bướng bỉnh. Em yêu người ấy mặc cho mọi người ai cũng can ngăn vì cho rằng người không hợp với em, em xứng đáng có người tốt đẹp hơn để yêu. Họ cứ thế lao vào nhau, chẳng phải những chàng trai càng tồi thì phụ nữ càng bị thu hút hay sao? Hay bản thân em còn nhỏ, em lầm tưởng cảm giác chinh phục hưng phấn với tình yêu thật sự? Họ lao vào nhau một cách vội vã, một cách ồn ào, em dành tất cả bản thân mình để yêu, em yêu như thể ngày mai không còn được yêu nữa. Người đón nhận tình yêu của em cũng cuồng nhiệt như vậy, người càng làm em bấn loạn, càng làm em say mê, càng làm em không thể dứt ra được. Nhưng tình yêu nếu quá vội vàng sẽ trở nên chóng tàn, nếu quá cuồng nhiệt mà không có khoảng lặng sẽ dễ chán nhau. Khi hết lửa yêu thương, khi em trong người không còn đủ hứng thú, đủ thú vị để chinh phục. Khi em đã dùng hết tất cả bản thân mình để yêu người thì người thấy em chẳng còn điều gì để khám phá, người thấy em trở nên bình thường rồi bắt đầu ngán em. Những cuộc cãi vã bắt đầu diễn ra khi em thấy người thường hay về khuya, mùi rượu cùng mùi nước hoa xen lẫn, khi em thấy người trên cổ áo có vết son môi.
  
nâng niu bản thân

Đọc tiếp »
Phụ nữ sau khi chia tay, họ thường chìm đắm trong đau khổ, tự dày vò bản thân mình với những câu hỏi “Liệu anh ấy có bao giờ yêu mình thật lòng?” “Mình không xứng đáng với anh ấy nữa”. Họ thường tự vấn bản thân mình bằng những câu hỏi như vậy, rồi tự làm đau mình, tự cô đơn, tự tủi thân. Phụ nữ khi chia tay, họ đau vì chuyện tình ấy tan vỡ là một nửa, một nửa còn lại họ cố khuếch đại nỗi đau ấy, tự dày vò chính mình. Đó là một thói quen của những người phụ nữ khi yêu. Nên họ phải mất một quãng thời gian để bản thân ngưng dằn vặt, ngưng đặt câu hỏi, để cân bằng cuộc sống, quên đi niềm đau, bắt đầu lại từ đầu.

anh và em

Đọc tiếp »
Em à! tình yêu trên đời không thể gượng ép được. Trong tất cả các mối quan hệ thì tình yêu là mối quan hệ mong manh nhất nhưng lại cần những sự để tâm nhất.

Em đừng chấp nhận lời yêu anh nếu bản thân em còn vương vấn người cũ. Anh không muốn khi bên anh mà tâm trí em cứ thuộc về một nơi nào đó mà anh không thể nhìn thấy được. Anh không muốn khi kề bên nhau mà em lại cứ day dứt, đau đáu về hình bóng của một ai đó, một người mà em chẳng thể quên được. Nếu em vẫn không thể buông bỏ người thì đừng đến bên anh, anh không muốn khi anh nhìn em một cách âu yếm, nhìn anh với tất cả những yêu thương thì đáp lại anh chỉ là ánh mắt dửng dưng, vô hồn không chút cảm xúc. Ánh mắt là thứ không thể nói dối được, khi em yêu ai đó, ánh mắt em sẽ lấp lánh khi bên người ấy, đó là ánh mắt của hạnh phúc. Ánh mắt em sẽ sáng lên khi nhìn thấy người em yêu, vì em đã chờ đợi một thời gian và em không thể kiềm được nỗi nhớ về họ. Vì vậy đừng nhận lời yêu anh một cách nhanh chóng, anh thật sự không muốn khi nhìn thấy ánh mắt không cảm xúc của em, anh sẽ đau lòng khi nhìn vào đấy chẳng vị trí nào là dành cho anh.

đừng bên anh khi em chưa quên được anh ấy

Đọc tiếp »
Hôn nhân là sợi dây ràng buộc vô hình giữa hai người, một con đường không phải lúc nào cũng trải đầy hoa. Sau những ngày tháng nếm trải vị đắng ngọt từ tình yêu, từ người bạn đời,… hôn nhân sẽ dạy cho bạn những bài học đắt giá cần thiết cho chính cuộc sống của bạn.
bài học từ hôn nhân

1. Sự níu kéo không giải quyết được vấn đề

Đọc tiếp »
Đã từng ở những năm tháng tươi đẹp nhất, dành cho nhau những gì chân thành nhất, trao cho người tất cả mọi điều mình có, mình của lúc đó yêu người đến long trời lở đất, cuối cùng thì sao?

   Người mà anh chọn bên cạnh suốt đời lại là một cô gái khác, người anh đeo trên tay chiếc nhẫn mà anh dùng hết sự chân thành, tình yêu của một người đàn ông muốn xây tổ ấm lại là một cô gái khác.

Người bên mình năm 17 tuổi ấy, người cùng mình trải qua hết những cung bậc của cảm xúc, những bồng bột của tuổi mới lớn, những rung động đầu đời, chứng kiến nhau trưởng thành, cùng nhau vượt qua những sóng to gió lớn, có hợp tan, có đổ vỡ, có níu kéo, có hàn gắn, có tha thứ lại chẳng thể là người cùng mình đi đến cuối con đường.

Họ hỏi em có tiếc không, tiếc những tháng ngày tươi trẻ ấy dành hết cho người, tiếc những niềm tin, những tình cảm quý giá của người con gái trao hết vào tay người để rồi người lại cùng một ai khác vun đắp hạnh phúc? Em có tiếc chứ nhưng là tiếc những gì còn dang dở cho nhau, tiếc rằng mình chẳng thể vẽ trong đời nhau một phần trọn vẹn, tiếc những tình cảm đã từng có bên nhau bây giờ đã trở thành hoài niệm, người mà mình lúc trước yêu đến điên dại bây giờ chẳng còn có cớ để được yêu nữa. Em không tiếc thanh xuân đẹp nhất của chính mình trao cho người, em không tiếc những giây phút bên nhau khi ấy, khoảnh khắc em đặt tay mình vào tay người là khoảnh khắc em quyết định em sẽ yêu hết lòng hết dạ.

Chúng ta cùng nhau bước qua hết năm tháng tuổi trẻ ngây dại ấy, hết mình yêu thương nhưng chúng ta khi ấy chẳng đủ trưởng thành, đủ chín chắn để có thể gìn giữ và nâng niu mối quan hệ này. Chúng ta khi ấy bị chính lòng tự tôn của bản thân làm mù quáng, trở nên ích kỷ, chúng ta khi ấy yêu chính mình hơn yêu người nên đã đẩy tình cảm cứ ngỡ là mãi mãi rơi vào ngõ cụt.
   
đúng người sai thời điểm

Đọc tiếp »
Rồi ngày này cuối cũng cũng tới, cái ngày mà mình bỏ hết những yêu thương ở lại sau lưng, cái ngày một nhất quyết vì những kiên định của bản thân, cái ngày mà bọn mình đã chẳng thể vượt qua được những hố sâu trong tâm hồn, ngày mà bọn mình để mặc cho những cảm xúc tự tôn lên ngôi thiêu rụi tình yêu, ngày mà chúng ta chẳng còn có đủ nhiệt tình, tình yêu chẳng còn đủ lớn mà chọn cách ở lại bên nhau.

Cuối cùng ngày mà bao đêm trong mơ em thầm suy diễn, từng tự vấn bản thân biết bao nhiêu, em đặt ra bao nhiêu viễn cảnh, bao nhiêu tưởng tượng về ngày ấy, cuối cùng chúng ta đã bỏ lại tình yêu mình mà bước đi không chút vương vấn gì. Em tự hỏi rằng, ngày mình chia tay sẽ như thế nào? Nó là một ngày mưa gió bão bùng, một ngày mà chẳng thấy ánh nắng mặt trời, tất cả chỉ bao phủ bằng nền mưa trắng xóa, ngày giá lạnh bủa vây chúng ta cả về thể xác lẫn tinh thần hay chúng ta sẽ chia tay vào một ngày trời đầy nắng, một ngày trong xanh, cả thể giới đều yêu đời, yêu cuộc sống chỉ có bọn mình lẻ loi mà chọn cách ngừng yêu nhau? Em đã lường trước những trường hợp như vậy?
    
Em tự hỏi nếu ngày ấy đến em sẽ như thế nào? Em sẽ khóc, sẽ buồn, sẽ đau, sẽ quỵ lụy mà níu kéo anh? Hay em sẽ mỉm cười buông đôi tay anh ra và chúc anh hạnh phúc? Đúng thật, thực tế bao giờ cũng khác xa tưởng tượng. Ngày chúng ta rời xa nhau, vào một ngày bình thường, chẳng mưa to gió lớn, mọi người vẫn tiếp tục lao mình vào cuộc sống, và guồng quay công việc, vẫn đau đáu cơm áo gạo tiền, bọn mình lại chọn cách xa nhau thật im lặng, thật êm ả.
  
phai nhạt trong nhau

Em cứ tưởng rằng mình sẽ đau, sẽ khóc suốt những ngày tháng ấy, nhưng ngày anh ra đi, em chỉ im lặng, trong lòng em trống rỗng, mắt ráo hoảnh, khô rốc. Em cứ đứng như vậy nhìn anh quay lưng bước đi mà không thể cất lên một tiếng nói, nụ cười sau cùng anh dành cho em nó trở nên méo mó đáng thương. Em chẳng hiểu vì sao mắt mình khô rốc như vậy, em chẳng rơi một giọt nước mắt nào cả. Thật sự, chúng ta có thể đến bên nhau long trời lở đất, yêu nhau mãnh liệt, cuồng nhiệt, nhưng chia tay lại trong im lặng. Cả hai bọn mình đứng nhìn nhau mãi, nhìn nhau trở nên nhợt nhạt trong mắt đối phương. Em thấy mình trong mắt anh cứ nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất chẳng thấy đâu, để lại trong đôi mắt ấy sự trống trải không thể lấp đầy. Có thể thật sự bọn mình đã quá mệt mỏi khi trải qua những tháng ngày dày vò trước đó, những giận hờn, ghen tuông, những lần cãi vã đến thấu trời, những lần làm tổn thương nhau, tất cả nó tích tụ quá nhiều đến khi bọn mình nói chia tay thì chẳng còn cảm xúc gì nữa. Anh biết không, có lẽ thật sự chia tay là quyết định đúng đắn cho cả hai, em thật sự muốn giải thoát cho anh, em không muốn mình phải dùng những kỷ niệm lúc trước, những tình cảm thiêng liêng ấy trở nên hèn mọn khi níu kéo anh.
Đọc tiếp »

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *