Đôi khi với những bộn bề, lo toan cuộc sống, luôn trong tình trạng chạy đua với thời gian, bạn lướt qua những điều bình dị, bỏ lỡ những khoảnh khắc ấm áp lúc nào không hay. Hãy một lần sống chậm lại, bước chậm rãi, bạn sẽ nhận thấy rằng hóa ra mình đã để vụt qua nhiều điều quý giá đến vậy.
Là khi,
Cuộc sống sinh viên ở trọ phải chịu những ngày ngồi nhà húp mì, những ngày bánh mì ăn vội, bỗng nhận được quà từ quê mẹ gửi vào. Về trọ, tôi ngồi mở quà mà cảm giác háo hức, mẹ gửi vài hộp bánh, mấy gói mì, mấy bao kẹo, trái cây mà thấy quý hết sức. Mẹ gọi điện thoại hỏi “ Mẹ gửi đồ rồi đó, con nhận được chưa?” “ Dạ con nhận được rồi mẹ !” Gác điện thoại mà trong lòng dâng lên cái gì đó khó tả, thấy thương mẹ vô cùng, chỉ những điều nhỏ nhặt thôi mà cảm giác ấm lòng.
Là những hôm, gọi videocall về cho mẹ, kể mẹ nghe tất tần tật chuyện xảy ra với mình, nghe mẹ kể về đứa cháu, nghe bố kêu ca mất cái đồ đấm lưng, rồi bố hài hước cầm điện thoại của mẹ vừa cười vừa nói “ Hello!”, mình cười toe toét “Hi Bố” .