Template Tin Tức Mới Nhất

Hiển thị các bài đăng có nhãn SỐNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn SỐNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Chọn cho mình một cuộc sống đơn giản hơn, dẹp bỏ những thứ ngốn của ta quá nhiều thời gian và tâm trí. Cuộc sống giản đơn 123 chia sẻ những điều dưới đây sẽ giúp bạn có một cuộc sống mà tinh thần luôn vui vẻ và an yên.

Cuộc sống là một vòng xoay khiến ta luôn bận rộn tìm kiếm vật chất để mong rằng một ngày nào đó ta sẽ trở nên hạnh phúc hơn. Nhưng đó lại là một suy nghĩ bị trái ngược với thực tế. Vật chất tốt hơn chưa chắc chúng ta có một tinh thần an lạc hơn.
Thành công và hạnh phúc đôi khi lại không thể đo lường bằng thước đo tiền bạc. Hãy thử sống mà ý thức quyết định vật chất.

meo de hanh phuc

Đọc tiếp »
Có những buổi sáng thức dậy, chúng ta thực sự không biết mình là ai, mình đang làm gì. Hôm nay, mình liệu sẽ ra sao, con đường phía trước sao mông lung quá. Một cảm giác trống rỗng bao trùm lên tâm trí ta, mất kết nối với mọi thứ xung quanh. Nỗi tuyệt vọng lại vô cứ trào dâng trong lòng. Mỗi đêm trước khi bước vào giấc ngủ, chúng ta thường an ủi chính mình, tự trấn an mình bằng câu nói “ngày mai rồi sẽ ổn thôi, ngày mai sẽ khác, ngày mai sẽ tốt thôi, mình rồi sẽ hạnh phúc thôi”. Rút cuộc thì tại sao ngày mai lại tươi sáng hơn? Tại sao lại lấy ngày mai ra để mang lại bình yên cho bản thân mình? Vậy cuối cùng hy vọng là gì?

Hivọng - Mọi thứ rồi sẽ ổn?
Hy vọng rằng dù sóng to, gió lớn thế nào, đến ngày nào đó trời quang mây tạnh.
Hy vọng là một điểm sáng, là ánh đèn soi sáng, là kim chỉ nam rọi đường khi con người ta lầm lạc trong bóng tối. 



Đọc tiếp »
Xét cho cùng ai mà không muốn tìm cho mình một chỗ đứng, một vị trí trong cuộc đời này; xác lập trong tâm trí mọi người giá trị của bản thân mình. Nếu không như vậy thì ta sẽ sống như thế nào? Cuộc đời sẽ trôi về đâu? Trên thế gian rộng lớn này, ở bất kì đâu, ai mà lại không có cho mình một điểm tựa, một chỗ để bấu víu vào? Kẻ có danh thì cho rằng mình hơn người, ngạo nghễ vì danh lợi. Người có tiền lại cho mình cái quyền khinh bạc kẻ khác, huênh hoang ta giàu có. Kẻ có tình thì tự mình đa tình. Sống mãi trong cái vỏ bọc ấy quá lâu, đến nỗi họ tưởng nó là chính mình.

Trong cuộc sống này, hay chí ít ra ai cũng có cho mình một công việc ổn định, với mức lương vừa đủ để trang trải cuộc sống. Khi mưu sinh ngược xuôi, quá mỏi mệt vì cơm áo gạo tiền, người ta thường chẳng kịp nghĩ về ý nghĩa của việc mình sống với đời, mà chỉ nghĩ đến cách để tồn tại trên đời này. Giữa hàng vạn người, mỗi ngày chúng ta đều giao nhau bởi những toan tính, những tham vọng, khát vọng, ước mơ điên cuồng; hay nói một cách dễ hiểu, không hoa mĩ đó là đều mang trong mình tham muốn và dục vọng. Muốn khẳng định mình, muốn vươn lên cao, muốn trở thành người như vậy, muốn đạt được thành công kia. Bao nhiêu ý muốn, tham vọng cứ lướt qua đầu ta hằng ngày, hằng giờ khiến bản thân ta phải không ngừng chạy theo nó. 


Đọc tiếp »
Bạn đã bao nhiêu tuổi? Sau khi bước ra trường đời thì ngẫm lại trường học – cái nôi mà có “đôi người” ngán ngẫm khi bước qua đã dạy bạn được những gì? 25 tuổi tôi không có quá nhiều thứ phải hối hận nhưng lại có một số thứ khi nghĩ về chúng tôi lại bật cười vì vẻ ngây ngô hay sự xem nhẹ mà một nền giáo dục không hề đề cập đến. Đây không phải sự tự đại vì sự thành công ở hiện tại mà là những điều tôi và bạn phải tự học lấy vì thực tế trường học sẽ không dạy bạn cho dù tương lai bạn rất cần đến.


Đọc tiếp »
Tại sao chúng ta lại mặc cảm với hoàn cảnh của mình? Bố mẹ là người sinh ta ra, là người chăm nom ta từ tấm bé đến khi trưởng thành, lo lắng từng giấc ngủ, bữa cơm; vậy vì lý do gì ta lại cảm thấy tự ti vì họ? Mọi cuộc gặp gỡ trên đời đều có nhân duyên của nó, cuộc gặp gỡ giữa ta và bố mẹ cũng vậy. Không ai có thể lựa chọn hoàn cảnh sống cho mình, không ai có thể được chọn nơi mình sinh ra. Gia đình mình vậy tại sao ta phải vì điều đó mà mặc cảm, tự ti, tự trách mình vì những gì thuộc về họ? Còn nếu chúng ta yếu đuối, thấy bản thân mình nhỏ bé, sự tồn tại của mình là thấp kém thì đó chính là trách nhiệm của chúng ta. Vì cuộc sống của bản thân mình, chúng ta có quyền thay đổi và tạo lập riêng, chúng ta tự ti vì thật sự chúng ta không làm hết mình, không cố gắng, không phấn đấu. Đó không phải lỗi ở hoàn cảnh. Con người thường biện hộ cho việc mình chịu đau khổ, việc mình thấp kém là do hoàn cảnh của bản thân, tại sao mình không thay đổi để thoát khỏi nó? Mình đành đoạn buông xuôi phó mặc cho số phận? Nếu như vậy, là do bản thân ta hèn nhát không phải lỗi từ người sinh ra mình. Một người yêu bạn mà vì hoàn cảnh gia đình bạn, họ trở nên lạnh nhạt, xa lánh và từ chối bạn, vậy bạn nên cảm ơn vì điều đó? Tại sao ta lại phải đau khổ, trách cứ bản thân vì một người nông cạn, chỉ nhìn phiến diện như vậy? Với chuyện tình cảm như vậy, đến được với nhau là viên mãn, không đến được với nhau cũng chẳng có gì làm tiếc nuối. Một người yêu bạn, người ta yêu cả con người bạn, yêu mọi thứ thuộc về bạn, kể cả gia đình, bố mẹ, hoàn cảnh ấy đã hun đúc ra một hình hài để yêu thương này. Tại sao lại vì hoàn cảnh mà chia tay? Đó là vì họ chưa thật sự yêu bạn, đó là vì trên cả tình yêu họ cần những gì thuộc về vật chất hơn tình cảm. Đó không phải là tình yêu mà bạn mong đợi đúng không? Vậy việc gì phải buồn, phải trách móc bản thân.



Đọc tiếp »
Sài Gòn vội lắm nên chẳng bận tâm đến những lời than vãn của bạn đâu.

Sài Gòn tất bật lắm nên chẳng nhớ những lời than vãn của bạn đâu.

Hãy thôi lúc nào cũng lên mạng xã hội, Facebook để than thở về cuộc sống của chính mình, mọi buồn vui, mọi tâm sự, những cuộc tình đi qua, những mối tình ở lại. Hãy thôi post chúng lên Facebook! Vì cái bạn nhận được chỉ là vài lượt like, vài comment mà họ thật sự chẳng giúp cũng chẳng muốn giúp cho những rắc rối của riêng bạn! Đừng phơi bày cả tâm hồn của mình trên mạng xã hội. Đừng biến nỗi buồn của mình trở nên vô nghĩa trong mắt người khác.
Hãy thôi kể lể với những người xung quanh, bất cứ người nào bên cạnh dù chỉ là bạn mới quen, về những khó khăn bạn phải chịu. Đừng lấy đó là câu chuyện để tán gẫu với nhau. Bạn cần gì ở họ - một người bạn bình thường? Bạn cần sự sẻ chia qua loa của họ? Bạn cần những ánh mắt dè dặt hay những câu nói rất máy móc mà bạn đã đoán trước "Thôi, sẽ ổn thôi, sẽ qua hết thôi"?

Hãy thôi than vãn với mọi người về cuộc sống của mình. Bạn liệu có chắc những rắc rối mình gặp lớn hơn họ? Bạn liệu có biết cuộc sống của họ đã trải qua những chuyện gì? Vậy tại sao mọi người lại phải luôn ngồi nghe bạn than thở, kể lể trong khi lòng họ cũng chứa một mớ hỗn độn? Đừng khiến mọi người xung quanh cảm thấy mệt mỏi và lẫn tránh bạn! Nếu đã không thể tiếp thêm sức mạnh, nghị lực sống cho người khác thì đừng áp suy nghĩ tiêu cực của mình vào họ.


Đọc tiếp »
Trong cuộc sống ai cũng tự nhận mình là người tốt ra vẻ thánh thiện. Họ cho rằng đối tốt với người khác sẽ được khác đối tốt lại cho nên họ rủ nhau làm điều tốt. Nhưng tốt quá liệu có tốt không? Người thật thà tốt bụng có thể tồn tại được trong xã hội ngày nay hay không? Hãy cùng nhau đi tìm câu trả lời.

1. Tốt quá sẽ bị hiểu lầm


Đọc tiếp »
Với những số liệu thống kê gần đây, cứ mỗi năm có khoảng 1 triệu thanh niên chết vì tự tử, ở Việt Nam tính trạng chết này đứng thứ 2 chỉ sau tai nạn giao thông. Đã có điều gì xảy ra trong tâm lý của những người đã muốn bỏ chạy với thế giới này? Và tại sao họ lại chọn tự tử?

Đọc tiếp »

Theo tâm lý học, hội rối loại nhân cách ái kỷ còn được gọi là hội chứng yêu bản thân thái quá. Định nghĩa này được xuất phát từ một câu chuyện thần thoại Hy Lạp về một chàng trai có tên là Narcissus. Chàng ta có một vẻ đẹp hoàn hảo, khiến tất cả những cô gái biết đến anh đều phải lụy trước gương mặt khả ái đó. Một nữ thầ sông núi tại vùng đất này – Echo đã đem lòng yêu chàng ta say đắm. Những do trước đây Echo đã phạm một lỡi lầm với Here nên cô bị nữ thần tước đi giọng nói ngọt ngào của mình nên cô chỉ có thể lặp lại giọng nói sau cùng của người khác (tiếng vọng khi ai đó nói to ở gần sông núi). Echo đã dẹp bỏ những ngịa ngùng để tổ tình với Narcissus đáp lại sự chân tình đó là một vẻ lạnh nhạt và chảng quan tâm. Echo đau khổ tột cùng, rồi cơ thể cô dần tiều tụy và xanh xao. Những nữ thần sông núi khác thấy vậy rất tức giận nên đã cầu nữ thần tình yêu Aphrodite cho Narcissi một hình phạt thích đáng. Nữ thần Aphrodite chấp thuận lời cầu xin đó và ban cho Narcissus một lời nguyền ràng anh ta sẽ phải yêu người đầu tiên chàng ta gặp. Vào một ngày xuân, Narcissus và rừng săn thú đến khi cơ thể thấm mệt anh liền tìm một con suối để nghỉ ngơi. Và khi cuối xuống dòng suối để rửa mặt chàng ta bắt gặp một khuôn mặt đẹp tuyệt trần, từ đó chàng yêu thiết tha chình bản thân mình. Nhưng đau khổ thay mỗi khi Narcissus đưa tay xuống nước để chạm vào tình yêu của chàng thì hinh ảnh đó lại vỡ tan tành, nó khiến chàng đau khổ mỗi giây phút. Rồi cứ thế, chàng cứ ngắm nhìn hình bóng của chính mình bên bở suối mà chẳng màn đến ăn uống, thân hình tiều tụy rồi chàng mất ngay cạnh bờ suối. Nơi đó mọc lên những bông hoa thủy tiên trắng tinh khôi và đầy sự kiêu ngạo. Chình từ câu chuyện của Narcissus con người dùng nó để nói lên sự kiêu ngạo và chỉ yêu bản thân mình một cách thái quá.
Đọc tiếp »
Sự mãn nguyện xuất phát từ chính suy nghĩ của chúng ta, không phải do người khác tác động mà nó hình thành. Sự mãn nguyện là khi trong tâm thức của chính mình, chúng ta cảm thấy đủ đầy, cảm thấy hạnh phúc với thực tại và tận hưởng nó. Một gia đình nghèo chẳng dư dả, chỉ cơm ăn đủ no, áo mặc đủ ấm nhưng họ cảm thấy hạnh phúc vì gia đình êm ấm, vì những bữa cơm đạm bạc nhưng sum vầy mọi người, vì căn nhà nhỏ che nắng che mưa luôn rộn ràng tiếng cười. Hơn ai hết họ biết mình muốn gì? Họ biết mình cần gì? Và họ tự mãn nguyện với chính những điều giản đơn ấy. Trong khi một người đủ đầy vật chất, có nhà đẹp, xe xịn, ăn ngon mặc đẹp nhưng bản thân người ấy lại chưa bao giờ cảm giác là đủ, chưa bao giờ cảm giác mình hạnh phúc, họ sân si, họ thấy bản thân mình còn thua kém nhiều người khác, họ muốn là người chiến thắng, muốn hơn mọi người nên cuộc sống luôn mệt mỏi, không bao giờ tận hưởng đúng nghĩa.


Khi bạn không mãn nguyện với hiện tại, bạn luôn đua tranh để vượt lên trên người khác. Sẽ như thế nào nếu biến cuộc sống thành một cuộc đua. Bạn cứ luôn muốn vượt mặt người khác, luôn so bì, luôn hơn thua. Khi sống một cuộc sống như thế, rồi bạn sẽ mệt nhoài vì kiệt sức, vận động viên điền kinh giỏi đến đâu một lúc nào đó cũng phải ngã gục vì mỏi mệt. Biến cuộc sống thành đường đua là không tận hưởng cuộc sống, khi ấy cảm giác mệt mỏi sẽ kéo dài triền miên, đầu óc bạn luôn phải đấu tranh, dày vò không chút thảnh thơi. Và điều quan trọng là sẽ kinh khủng nếu bạn lỡ bị hụt hơi và thua người khác trên đoạn đua nào đó. Khi ấy, bạn sẽ rơi vào trạng thái tuyệt vọng, khủng hoảng, bi quan, đau khổ, dày vò bản thân mình. Tại sao lại chọn một cuộc đời mỏi mệt như vậy?


Đọc tiếp »
Ngủ nướng vào những ngày cuối tuần là điều mà mọi người cố không biến nó thành thói quen, vì được cho là không tốt. Nhưng điều ngược lại đã được khoa học chứng minh một cách bất ngờ.

Với những bộn bề của công việc, gia đình, con cái, để có được một giấc ngủ ngon dần trở nên khó khăn với chúng ta. Các nghiên cứu gần đây đã cho thấy việc ngủ nướng vào cuối tuần giúp ích cho cơ thể như thế nào.

Trước đây, việc ngủ nướng vào cuối tuần rất bị phản đối do có thể dẫn đến các bệnh về tim mạch, béo phì, đau đầu hay giảm thính lực ,v.v… Nhưng tại Thụy Điển một nghiên cứu quy mô lớn đã khẳng định điều ngược lại rằng ngủ nướng sẽ phần nào giúp cơ thể được cải thiện sức khỏe.


Tại Đại học Stockholm (Thụy Điển) đã nhấn mạnh một điều mà ai cũng hiểu rằng ngủ không đủ giấc sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta rất nhiều. Khảo sát với 38 000 người trưởng thành trong suốt 13 năm, đối với những người từ 65 tuổi trở xuống nếu chỉ ngủ lên tục trong 5 giờ hoặc ít hơn thế thì nguy cơ tử vong sẽ tăng lên so với những người ngủ từ 6 đến 8 giờ liên tục.
Đọc tiếp »
Đôi khi với những bộn bề, lo toan cuộc sống, luôn trong tình trạng chạy đua với thời gian, bạn lướt qua những điều bình dị, bỏ lỡ những khoảnh khắc ấm áp lúc nào không hay. Hãy một lần sống chậm lại, bước chậm rãi, bạn sẽ nhận thấy rằng hóa ra mình đã để vụt qua nhiều điều quý giá đến vậy.

Là khi,

Cuộc sống sinh viên ở trọ phải chịu những ngày ngồi nhà húp mì, những ngày bánh mì ăn vội, bỗng nhận được quà từ quê mẹ gửi vào. Về trọ, tôi ngồi mở quà mà cảm giác háo hức, mẹ gửi vài hộp bánh, mấy gói mì, mấy bao kẹo, trái cây mà thấy quý hết sức. Mẹ gọi điện thoại hỏi “ Mẹ gửi đồ rồi đó, con nhận được chưa?” “ Dạ con nhận được rồi mẹ !” Gác điện thoại mà trong lòng dâng lên cái gì đó khó tả, thấy thương mẹ vô cùng, chỉ những điều nhỏ nhặt thôi mà cảm giác ấm lòng.


Là những hôm, gọi videocall về cho mẹ, kể mẹ nghe tất tần tật chuyện xảy ra với mình, nghe mẹ kể về đứa cháu, nghe bố kêu ca mất cái đồ đấm lưng, rồi bố hài hước cầm điện thoại của mẹ vừa cười vừa nói “ Hello!”, mình cười toe toét “Hi Bố” .
Đọc tiếp »

Người phụ nữ ấy đã từng ở lứa tuổi đẹp nhất của đời người con gái nở rộ như những cánh hoa rực rỡ nhất. Giải phóng trở về, vào những năm 75 ,có gia đình đoàn tụ, có gia đình ly tán, vào những năm ấy đến cái ăn cái mặc người ta còn phải đau đáu ngày qua ngày thì việc học chỉ là chuyện xa xỉ. Vậy mà chị vẫn mang trong mình quyết tâm trở thành 1 cô giáo mầm non. Chị không hề bị cái đói cái khổ làm chùng bước, buông bỏ tương lai, người con gái ấy với những khát khao hoài bão, chị không để tư tưởng của mình bị chôn chân ở miếng cơm manh áo qua ngày.


Người phụ nữ ấy đã từng là thiếu nữ có nhan sắc , nét đẹp của chị không quá phô trương, không sắc sảo, mà nó trong trẻo, nhẹ nhàng cũng giống như tính cách của chị vậy- dịu dàng, đoan trang đúng mực.



Đọc tiếp »
Sống là một chuyện, còn tồn tại? Đó là hai chuyện khác nhau đấy bạn ạ! Sống không đơn giản như chúng ta vẫn thường nghĩ, không phải là chỉ hít thở những mảng không khí trên bầu trời xanh, không phải chỉ là cười những nụ cười luôn tạo ra những hạnh phúc nhất đời. Mà sống chính là cả một quá trình dài vô tận của mỗi cuộc đời mà chúng ta đã cố gắng để có được.

Vừa mới vui đó, cười nói thế đó xong rồi lại buồn đó. Tâm trạng như một mớ hỗn độn, vui buồn lẫn lộn chả đâu vào đâu. Nhiều cản xúc đang xen, bản thân cứ bủa vây với những nỗi niềm không tên. Không thể nào thoát ra được bức tường đầy những phiền muộn đó, nhiều lúc chẳng biết mình đang mong điều gì, cứ chạy và cứ chạy, để rồi mệt nhoài...



Trên con đường mang tên trưởng thành này thật khó biết bao, giá như tôi có thể được như lúc nhỏ chỉ cần buồn là có thể oà khóc, ai ức hiếp là có thể chạy ngay về mách mẹ, nũng nịu để nhận lấy yêu thương từ mẹ. Còn bây giờ, ngay lúc này đây, những mệt mỏi của cuộc sống, áp lực công việc, học tập, tiền bạc, những nhớ nhung của kẻ xa nhà và cả những mối quan hệ nữa...tất cả như muốn đè bẹp đôi vai của chúng ta, bỗng cảm giác như thế giới ngoài kia muốn quay lưng lại với chúng ta.

Đọc tiếp »
Cuộc đời mà! Vui thì phải có buồn, sướng thì phải có khổ. Đúng vậy! Muốn tốt hơn thì chúng ta cần phải thay đổi, chứ không lý nào cứ vậy mà phát triển được sao. 


Nhiều người vẫn cứ nghĩ rằng leo núi là để thế giới nhìn mình. Thế nhưng, đừng nhầm lẫn, hãy leo lên đỉnh núi để có thể nhìn ra thế giới bạn nhé.


Đọc tiếp »
Bạn có thói quen đọc sách không? Bạn có phương pháp đọc sách hiệu quả không? Bạn có thử đọc những thể loại bạn từng thề không động đến? Bạn đang làm gì? Bạn đang cầm điện thoại à?


Đọc tiếp »
“Đơn giản là nền tản của sự tinh vi.”  Leonardo Da Vinci đã từng nói.


Cuộc sống vốn dĩ rất đơn giản, 20% sự việc xảy ra trong đời mỗi người và 80% còn lại chính do con người làm rối tung lên. Chúng ta rất thích tự làm khó mình, thích quan trọng hóa các vấn đề rồi bị mắc kẹt trong cái mông lung, bế tắc do chính ta tự tạo ra. Gặp chuyện không vừa ý thì suy diễn ra hàng ngàn nguyên cớ, tự dằn vặt bản thân rồi đưa mình vào ngõ cụt. Gặp một chút thất bại thì coi như bi kịch cuộc đời, tự ti, không còn niềm tin. Phải chăng chúng ta đã làm thế giới này não nề hơn nó vốn có?
Đọc tiếp »
Mỗi người ai cũng có một tính cách khác nhau, tính cách là một yếu tố quan trọng trong cuộc sống của bạn. Từ việc bạn lựa chọn bạn b, người yêu,… hay những vấn đề quan trọng trong cuộc đòi của bạn. Nhưng nhiều người hiếm khi dành thời gian để suy nghĩ về các đặc điểm tính cách của chính bản thân mình.
Hiểu rõ bản chất tính cách của bản thân là một điều cốt yếu, bạn sẽ biết được điểm mạnh, điểm yếu của mình. Bên cạnh đó nó sẽ giúp bạn hiểu người khác một cách tốt hơn.


Đọc tiếp »
Hẹn hò là một bước cơ bản đầu tiên trước một chặng ái tình phía trước, và cũng là lần gặp quyết định hai người thật sự có tình cảm với nhau hay không. Nói thật đi, ngay lần hẹn hò đầu tiên bạn đã hồi hộp như thế nào? Chắc hẳn bạn phải chuẩn bị một bộ đồ thật lịch sự, dùng những lời nói lịch thiệp và nhã nhặn, và quan trong nhất là phải làm sao để đối phưỡng thấy được những yêu thương bạn muốn trao tặng. Những bạn có biết rằng còn một yếu tố nữa cũng đóng vai trò rất quan trọng góp phần giúp buổi hẹn cả bạn thành công mĩ mẵn đó chính là ngôn ngữ cơ thể của bạn.

1. TƯ THẾ NGỒI


Người xưa vẫn có câu “Ăn trông nồi, ngồi trông hướng”, câu nói ăn sâu vào tâm thức của người Việt ta ẩn ý muốn nói rằng cách chúng ta ngồi sẽ thể hiện chúng ta là con người như thế nào. Khi cả hai vào một quán café, lời khuyên để giúp bạn “cưa cẩm” đối phương là nên ngồi đối diện nhau. Điều này chứng tỏ, trong tâm lí hành vi, hai người sẽ ngồi ở vị trí cạnh tranh hoặc phòng thủ, quan sát những trò chơi như cơ vua hay cờ tướng bạn sẽ hiểu rõ hơn,…

Vậy tại sao khi mới hẹn hò, bạn nên ngồi đối mặt với nhau như vậy? Theo các nhà tâm lí phân tích, việc ngồi ở vị trí như vậy sẽ gfiups cho đôi bên có thể nhìn thấy rõ được toàn bộ cơ thể phía trên của đối phương đồng thời quan sát được cách đối phương suy nghĩ hay phản ứng. Đồng thời làm nổi bật thêm những khác biệt về giới tích một cách đặc biệt và tinh tế. Trogn buổi hẹn đầu tiên, cả hai người nên có một ranh giới riêng để cảm thấy thoải mái hơn nên việc ngồi đối diện sẽ rất giúp ích cho bạn.

2. NÊN HẸN HÒ Ở ĐÂU LÀ HỢP LÝ NHẤT?


Đọc tiếp »
Lúc này đây - là khoảng thời gian tôi gần hết thời đôi mươi, ngấp nghé ở ngưỡng ba mươi. Nếu hiện tại còn ở độ tuổi đôi mươi, tôi có thể làm hết tất cả những gì mình muốn (chứ không phải là nếu như). Có rất nhiều thứ để thực hiện nhưng lại chẳng có thời gian cho ngần ấy thứ. Nhưng thực ra, đến bây giờ tôi mới có cái cảm giác “mình thích gì, muốn làm gì?” Cứ cảm giác như đang ở cái độ tuổi đôi mươi, mới chuẩn bị trưởng thành. Nuối tiếc về một tuổi trẻ đã đi qua một cách lãng phí. 

Đọc tiếp »

Video

Translate

Liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *